“HÃY CHĂM SÓC MẸ” – MỘT CUỐN SÁCH HAY

256

Hoàng Thị Thanh Giang

Khoa Khoa học xã hội

Hãy Chăm Sóc M
                                              – Shin Kyung Sook-
       Đã bao lâu rồi bạn chưa khóc vì một cuốn sách? Đã bao lâu rồi bạn chưa tự tay bỏ chiếc smartphone thân thuộc xuống để thử bước ra ngoài và tìm những điều mới lạ, để hiểu hơn về cuộc sống ngoài kia? Tôi cũng đã từng như vậy cho đến khi tôi cầm và đọc một cuốn sách, một điều mà tôi chưa từng nghĩ cũng chưa từng làm. Đó là một cuốn sách đầu tiên mà khiến tôi chăm chú, kiên nhẫn để đi đến hết câu chuyện. Hãy thử bỏ qua những cuốn tiểu thuyết ngôn tình mà bạn hay đọc để cảm nhận một cuốn sách đầy tính nhân văn. Tên cuốn sách là: ” Hãy chăm sóc mẹ”, một cuốn sách mà đối với tôi là cả một kiệt tác nghệ thuật của cuộc sống đời thường.

Vừa là tựa đề vừa là một lời nhắn nhủ, cụm từ “hãy chăm sóc mẹ” có lẽ đã chẳng còn mới lạ khi mà đâu đó trên các trang mạng vẫm luôn truyền tải thông điệp ấy qua những video, clip được đăng tải. Nhưng bạn có chắc rằng, những thước phim đó đã giúp bạn hiểu hơn về mẹ, về những nỗi khổ, những hi sinh và cả những ước mơ thầm kín, về cuộc sống tưởng chừng dễ dàng nhưng đôi khi khó khăn đến vấp ngã để rồi bật khóc. Những đối với tôi, một người đã đọc và cảm nhận, “hãy chăm sóc mẹ” lại giúp con người ta ngộ ra những chân lí, những điều mà đôi khi chúng ta vô tình bỏ lỡ. Có lẽ, phải thật vững tâm và dũng cảm để có thể can đảm đi đến hết câu chuyện. Bởi lẽ, “hãy chăm sóc mẹ” thực đến nỗi phải rơi lệ khi mà thẳm sâu đâu đó trong mỗi con người chúng ta luôn tồn tại một nỗi sợ nào đó với thực tại vốn đã phũ phàng.

Câu chuyện xoay quanh một gia đình nông thôn ở Hàn Quốc. Ngay mở đầu câu chuyện là hình ảnh người mẹ già cùng chồng lên Seoul thăm người con trai cả. Nhưng khi xuống ga tàu, do một phút lơ đễnh của người chồng, người vợ dường như đã hoàn toàn “biến mất” trên cõi đời này. Không ai biết bà đã đi đâu, việc mà gia đình họ có thể làm là in một tờ thông báo tìm người với những dòng miêu tả ngắn gọn và sơ sài. Nhưng thật sự khó khăn đến nhường nào khi mà không một ai trong gia đình có một tấm ảnh đàng hoàng của mẹ. Duy chỉ có tấm ảnh của mẹ chụp với gia đình có lẽ đã cách đât rất lâu. Để rồi, đáp lại những dòng thông báo đó là hình ảnh một bà già lững thững bước đi, ngơ ngác giữa dòng người tấp nập với đôi chân rách toạc. Liệu đó có phải là người mẹ mà họ đang tìm kiếm, có thể là mẹ, cũng có thể không. Ngay mở đầu câu chuyện đã là một tình huống đau đến nao lòng, như thể có gì đó đè nặng tâm can người đọc. Cũng từ đây, từng mảnh kí ức về mẹ của từng thành viên trong gia đình mới chợt ùa về. Chỉ ngay lúc này, họ mới chân trọng hơn những giây phút bên cạnh mẹ, những hi sinh cao cả của mẹ để rồi hối hận trong đau đớn, trong sự bất lực. Hình ảnh mẹ trước đây đã từng mờ nhạt bao nhiêu thì giờ trong kí ức của họ lại càng thêm đậm nét.
Người con trai cả đã từng là người con mà mẹ yêu thương và tự hào nhất. Anh là một người tài giỏi và luôn nỗ lực trong con đường học tập. Anh đã từng ước mơ trở thành công tố viên. Nhưng cuối cùng, anh phải từ bỏ giấc mơ của bản thân và cho rằng đó là một thời bồng bột của tuổi trẻ. Nhưng anh đâu biết, anh đã vô tình phá hỏng khát khao của mẹ. Mẹ từ nhỏ đã không được học hành, mẹ không có ước mơ, dự định cho tương lai của mình. Để rồi khi có con, mẹ đặt ước mơ, những điều mẹ chưa thể làm lên con. Mẹ luôn đứng sau ủng hộ, tạo mọi điều kiện, đôi khi còn thiên vị anh để anh có thể anh có thể thực hiện ước mơ của bản thân. Để rồi đổi lại, cuối cùng mẹ lại phải nhìn người con mà mẹ tự hào phải từ bỏ giấc mơ.
Thật hạnh phúc biết bao khi người phụ nữ gặp được một người đàn ông tử tế, có được một gia đình êm ấm. Nhưng điều đó lại không đến với mẹ. Mẹ kết hôn với người đàn ông mẹ chưa gặp mặt đến một lần trước khi kết hôn, một người đàn ông mà mẹ không hề có tình cảm. Để rồi khi kết hôn, người chồng luôn vắng nhà, nay đây mai đó, bỏ mặc mẹ với những đứa con thơ ngây dại. Mẹ vẫn tần tảo, một tay chăm sóc những đứa con ấy nên người. Và thẳm sâu đâu đó trong trái tim mẹ vẫn ngày ngày mong ngóng chồng trở về. Nhưng thật tồi tệ biết bao khi ông lại phản bội, đem một người phụ nữ lạ về nhà. Mẹ vẫn nhẫn nhịn, nhường lại chỗ cho người phụ nữ ấy và lặng lẽ rồi khỏi ngôi nhà mà mẹ gắn bó bấy lâu nay. Có lẽ, chẳng có một người phụ nữ nào như mẹ, một người phụ nữ chịu đủ thiệt thòi mà vẫn hết lòng vì một tổ ấm đang dần dần trở thành tổ lạnh từ tận sâu trong lòng mẹ.

Người con gái thứ nhất là một nhà văn. Cô luôn có nhiều cơ hội đi đến nhưng nơi cô thích và mỗi khi về thăm mẹ, cô thường kể cho mẹ về chuyến đi của cô. Mẹ chỉ có thể tưởng tượng những vùng đất xa xăm ấy của lời kể của cô con gái bởi lẽ, mẹ đã chẳng thể rời khỏi ngôi làng mà mẹ đã gắn bó từ khi bé cho đến khi mẹ trưởng thành. Những gì mẹ biết về thế giới ngoài kia đều qua lời kể của cố, qua những cuốn sách mà cô viết. Dù bản thân mẹ không biết chữ, mẹ không thể đọc những gì cô viết nhưng mẹ vẫn luôn cố gắng nhờ sự giúp đỡ của một cô gái trong nhà tình nguyện vì đó là một cuốn sách đầy tự hào của người con gái mà mẹ yêu quý.
Đối với cô con gái thứ hai, hình ảnh mẹ trong tiềm thức của cô luôn gắn liền với bếp núc và công việc đồng áng. Khi cô lớn lên, khi cô lấy chồng sinh con, cô luôn bận rộn với gia đình đến nỗi chẳng có thời gian chăm sóc cho bản thân. Chỉ đến lúc này, cô mới chợt nhận ra: “Mẹ có hay chăng thích công việc bếp núc ?”
Từng mảnh kí ức vụn vỡ xen lẫn hiện thực đau thương để rồi mỗi thành viên trong gia đình mới chợt nhận ra sự hi sinh cao cả của mẹ, một người mẹ từ lâu luôn đứng phía sau họ. Sâu trong thâm tâm những con người đó luôn cho rằng đó là công việc, trách nhiệm đơn thuần của mẹ. Có ai đâu biết rằng mẹ cũng là một người phụ nữ, mẹ cũng có ước mơ, hoài bão, cũng có những cảm xúc thầm kín của riêng bản thân nhưng cuối cùng mẹ lại bỏ mặc tất cả chỉ vì một tổ ấm mẹ đã luôn bảo vệ.
Hãy đọc xong cuốn sách này để hiểu hơn về mẹ. Chắc hẳn, chúng ta sẽ thấy đâu đó hình ảnh của mình trong những người con. Hãy đọc và cảm nhận để rồi ám ảnh hình ảnh người mẹ lang thang với đôi chân rách toạc đến nỗi ruồi bù quanh. Một cô giáo của trường tôi đã đọc xong tác phẩm và nhận xét rằng:” Cô chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ cũng từng chập chững những bước đầu tiên, mẹ cũng lên ba, rồi mười hai, hai mươi tuổi. Cô luôn cho rằng mẹ là mẹ , mẹ sinh ra đã là mẹ. Mẹ đã từng là một em bé, một thiếu nữ, một tân nương, một người mẹ trẻ… mẹ cũng muốn được vỗ về. Cuốn sách hay nên đọc và tốn khá nhiều nước mắt.”

Vậy mới thấy, “Hãy chăm sóc mẹ” đã chạm đến những trái tim của người đọc. Một tác phẩm chân thật mà đầy tính nhân văn, một tác phẩm thiêng liêng về tình mẫu tử cao đẹp. Cho đến khi gập cuốn sách lại, hình ảnh người mẹ trong tác phẩm vẫn luôn hiện hữu đâu đó trong tâm trí ta. Xin hãy chăm sóc mẹ khi còn có thể, bất kể chúng ta là ai….